XƯA ở một nước trên bờ biển thuộc miền Tiểu Á-Tế Á có dòng vua Na-Han. Dòng vua này gồm những vị anh quân biết thương yêu dân như con và những vị đại thần giúp vua đều hiểu nguyên lý muôn thuở của cổ nhân “tài tụ thì dân tán, tài tán thì dân tụ” nên họ sống rất thanh bạch, xử với dân rất công minh. Khắp các hang cùng ngõ hẻm đều vang những câu ca thốt tự lòng dân.
Dù đã biết bao lần lòng em phải thắt lại vì biệt ly làm em cô độc, nhưng thú thật với chị cảm giác buồn nhất, thấm thía nhất khiến em nhớ lâu nhất - có lẽ nhớ mãi mãi - vẫn là cảm giác cô độc đầu tiên, ngày xa Linh.
Trên đường phố tôi gặp những người Ấn vận âu phục rất lịch sự, chân đi giầy bóng loáng nhưng đầu quấn khăn.
Chợt có tiếng thanh la kèm theo những tiếng hò hét từ xa vọng lại.
Anh bạn tôi nói:
- Đằng kia có gánh xiếc!
KHÚC QUÀNH CỦA DÒNG SÔNG
Ô-tô từ Hà Nội đến quãng đầu tỉnh Bắc Ninh thì có một con đường đá rẽ về tay phải: đường 21. Đi sâu vào con đường đó - đi chân, đi xe đạp, đi xích lô hay đi xe hàng nhỏ nhỉnh hơn xe tắc-xi một chút - chừng mười hai cây số thì gặp con sông Đuống nước đỏ ửng có bến phà.
Làng Thiệu ở cách bến phà chừng một trăm thước, làng An Lữ.
Tôi chẳng nhớ là mình đã đi vào Thiền tự bao giờ, chỉ biết rằng những ý tưởng nhuốm màu Thiền đã nhật tích nguyệt lũy thấm dần vào tôi như những giọt nước rơi liên tục làm lõm phiến đá.
Bà nội bảy mươi bảy tuổi chẳng bao giờ ngờ chuyến đi từ Hà Nội vô Sài Gòn này lại chỉ để chứng kiến đám con cháu nội ngoại trong Nam ra đi gần trọn ổ. Thật buồn! Nhưng qua kinh nghiệm và cảm nghĩ bản thân, cụ cũng thấy rằng điều đó chẳng thể tránh được.
- Đất nước mình phải được khai thông nhiều nữa,
giữ cho những Cò Đùm vẫn là Cò Đùm mà lên hàng
trí thức mới được. Trí thức như tôi, trí thức như anh,
trí thức như muôn vàn và hầu hết trí thức của chúng
ta hiện giờ chỉ là một bầy trí thức vong bản không hơn
không kém.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.